QUYẾN RŨ THÁI TỬ GIA BẮC KINH - Chương 1:

Cập nhật lúc: 2024-11-19 04:48:22

Mẹ của thái tử Kinh Thành tung tin, bất cứ cô gái nào có thể khiến con trai đồng tính của bà trở thành trai thẳng sẽ nhận thưởng một ngàn vạn.

 

Tôi thấy tiền liền sáng hết mắt, ngày nào cũng nghĩ ra chiêu trò để quyến rũ thái tử.

 

Ban đầu anh không động lòng, sau đó lại dây dưa với tôi hằng đêm, thậm chí còn xóa hết bạn gay trong WeChat.

 

Nhiệm vụ hoàn thành, tôi lấy tiền định chạy, nhưng lại bị thái tử dẫn người chặn ở sân bay.

 

Anh dùng cà vạt quấn chặt cổ tay tôi, cười lạnh.

 

"Lúc tôi quấn lấy cô sao không nói tôi thích đàn ông?"

 

"Giờ thì để cô thấy tôi thẳng đến mức nào."

 

1

 

Lúc tôi đang bán xúc xích chiên ở cổng trường thì bị ba vệ sĩ áo đen trùm đầu kéo lên xe.

 

Đến nơi, khi tháo mũ trùm đầu, tôi mới nhận ra người ngồi trước mặt là mẹ của thái tử Kinh Thành.

 

Con trai bà - Hạ Văn Dữ, là hotboy nổi tiếng kiêm thái tử của trường đại học chúng tôi.

 

Người vừa đẹp trai vừa cao, nam nữ nhìn đều muốn ngủ cùng.

 

"Cô là Đồng Nhan?"

 

Bà đánh giá tôi.

 

"Theo tin tôi nhận được ở trường, lần trước con trai tôi nhìn cô ở cổng trường mất 6.37483 giây."

 

"Điều này chứng tỏ ngoại hình của cô làm nó chú ý."

 

"Nhiệm vụ của cô là khiến nó phải lòng cô, từ gay trở thành trai thẳng."

 

Tôi ngạc nhiên trố mắt: "Thái tử thật sự là gay sao?!"

 

Bất chợt, người đàn ông lực lưỡng phía sau bà vặn vặn nắm tay to như miệng bát của anh ta.

 

Cổ tôi bỗng nhiên lạnh ngắt.

 

Xong rồi, tôi biết được bí mật gia đình này rồi, tôi có nguy cơ bị thủ tiêu mất.

 

Nhưng là người bình thường, tôi quyết định phản kháng lại sự áp bức của tư bản:

 

"Dì ơi, dì không thể sỉ nhục con như vậy được! Con không phải kiểu người dễ ngủ với đàn ông đâu! Con nhất định sẽ không—"

 

Bà ngắt lời: "Một ngàn vạn."

 

"Một ngàn vạn tuy nhiều, nhưng con cũng không thể…" Tôi bất chợt ngẩng đầu: "Một… một triệu?!"

 

"Một ngàn vạn."

 

Tôi đứng phắt dậy, ưỡn ngực, hai chân khép lại, tay giơ chào kiểu quân đội.

 

"Yên tâm! Con sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Không phụ lòng mong đợi!"

 

2

 

Dù nói là phải có cốt khí.

 

Nhưng cốt khí đáng giá bao nhiêu tiền? Tôi là dân thường, mua không nổi.

 

Có được một ngàn vạn, tôi sẽ không cần bán xúc xích chiên nữa, khỏi phải ngửi mùi dầu mỡ, tránh bị chó đuổi mỗi khi ra đường.

 

Tôi trở về ký túc xá, thức ba ngày ba đêm xem video trang điểm trên mạng.

 

Lúc tôi bước ra với diện mạo mới, bạn cùng phòng giễu cợt: "Nhìn như ngực to mà não thì rỗng."

 

Mắt tôi sáng lên, đúng vậy, tôi ngực to mà! Ưu điểm này sao tôi lại quên được nhỉ!

 

Tôi xúc động chắp tay: "Cảm ơn cậu nhé! Người tốt trên con đường làm giàu của tớ!"

 

Bạn cùng phòng: "?"

 

Tôi mặc áo hai dây ôm sát, váy ngắn ngang mông, xuất hiện tại sân bóng rổ.

 

Trường tôi nhiều mỹ nữ, nhưng 36D của tôi vẫn là tuyệt chiêu.

 

Hầu như tất cả nam sinh đều đang nhìn tôi.

 

Và tôi đang nhìn vào một ngàn vạn của mình.

 

Trong đám đông, thái tử Hạ Văn Dữ nổi bật với vẻ đẹp lạnh lùng.

 

Vai rộng chân dài, ngũ quan sắc nét, cơ bắp đẹp dưới áo T trắng.

 

Anh là kiểu mặt đậm, có nét lạnh lùng, không dễ gần.

 

Nhưng khi Hạ Văn Dữ thấy tôi, ánh mắt anh dừng lại trên tôi, rồi anh tiến về phía tôi.

 

Tim tôi đập thình thịch!

 

Trời ơi, chẳng lẽ anh đã bị 36D của tôi làm xiêu lòng, yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên rồi?!

 

Nhìn anh sải bước dài đến trước mặt tôi, tôi hắng giọng, dùng giọng ngọt ngào nhất nói:

 

"Bạn học Hạ, cậu tìm mình à…"

 

Hạ Văn Dữ cúi đầu nhìn tôi, nhíu mày, có vẻ do dự một lúc, rồi anh thốt ra sáu chữ lạnh lùng:

 

"Cho hai cây xúc xích chiên."

 

3

 

Đáng ghét!

 

Thái tử cũng thích đồ ăn vặt sao!

 

Tôi nghiến răng, vừa chiên xúc xích vừa liếc trộm Hạ Văn Dữ đang đứng đợi trước quầy.

 

Tư thế của anh lạnh nhạt, một tay đút túi quần, cúi đầu nhìn điện thoại.

 

Tôi đưa xúc xích cho anh.

 

Nhân cơ hội bắt chuyện.

 

"À, bạn học Hạ, cậu đẹp trai thế này, cậu đã có bạn gái chưa?"

 

Hạ Văn Dữ mặt lạnh: "Chưa có."

 

"Cậu không tính kiếm một người sao?"

 

"Tôi không hứng thú với con gái."

 

Quả nhiên!

 

Tôi không nản lòng, thấy anh chuẩn bị lên xe Maybach, tôi liền ôm máy chiên xúc xích chạy theo.

 

"Quản lý đô thị đến, có thể cho mình trốn một lát không?"

 

"Bạn học Hạ, làm ơn~ làm ơn~ mà~"

 

"Cậu cũng không muốn trở thành kẻ vô tình, không cứu người phải không?"

 

Tôi cúi người nài nỉ bên cửa sổ xe, đôi mắt to long lanh nhìn anh đắm đuối.

 

Hạ Văn Dữ khó chịu liếc nhìn tôi một cái.

 

Khi ánh mắt anh dừng lại trên ngực tôi đang hở vì cúi người, yết hầu anh khẽ động, bỗng quay đi chỗ khác.

 

Giọng nói vẫn lạnh lùng như mọi khi.

 

"Lên xe, nhưng không được lại gần tôi."

 

Tôi vừa định cảm ơn đầy ngọt ngào, nhưng anh lại lạnh lùng bổ sung: "Cũng không được nói chuyện."

 

4

 

Tôi theo Hạ Văn Dữ đến quán bar.

 

Anh ngồi cùng một nhóm bạn xấu trong khu bàn, còn tôi mặt dày ôm máy chiên xúc xích ngồi ở mép.

 

… Còn nhân cơ hội bán được hơn chục cây.

 

Kiếm được chút tiền lẻ, tôi cũng không quên mục tiêu một ngàn vạn của mình.

 

Tôi dỏng tai nghe Hạ Văn Dữ và bạn nói chuyện:

 

"Anh Hạ, anh Khải cũng không cố ý lừa anh đâu, anh ấy chỉ bị ma xui quỷ khiến thôi…"

 

Lừa anh?

 

Thái tử bị đàn ông lừa gạt?!

 

Tôi lén nhìn, chỉ thấy ngón tay thon dài của Hạ Văn Dữ siết chặt ly rượu, khuôn mặt điển trai dưới ánh đèn tối sầm lại.

 

Rất hợp với bộ dạng bực bội sau khi bị lừa gạt.

 

Bạn anh tiếp tục khuyên: "Dù sao thì anh và anh Khải ở bên nhau, cũng không có vấn đề gì về thuế, cũng không sợ bị lộ…"

 

Chưa từng ngủ chung?

 

Xem ra thái tử vẫn là trai tân ngây thơ!

 

Được rồi, tốt quá.

 

Câu hỏi: Một người đàn ông bị tổn thương bởi một người đàn ông khác, cách tốt nhất là gì?

 

Đáp án: Khiến anh yêu một người phụ nữ.

 

5

 

Tôi bắt đầu công khai theo đuổi Hạ Văn Dữ.

 

Anh đi học, tôi giữ chỗ giúp anh; anh tan học, tôi mua cơm cho anh.

 

Tôi còn dùng chiêu khuyến mãi xúc xích 9.9 tệ bao ăn một tháng, thành công xin được số điện thoại của anh từ bạn cùng phòng.

 

Mỗi ngày tôi đều nhắn tin chào buổi sáng, buổi trưa, buổi tối, còn kèm theo tập hợp những câu tình cảm cực đỉnh tôi tìm được từ các file txt.

 

Hạ Văn Dữ chưa bao giờ trả lời tin nhắn của tôi.

 

Khi nhìn thấy tôi, anh cũng không biểu lộ cảm xúc gì, lạnh lùng vô cùng.

 

Tôi cứ thế theo đuổi suốt hai tháng.

 

Hạ Văn Dữ có cảm động hay không thì tôi không biết, nhưng tôi thì không thể cố nữa.

 

Tiền sinh hoạt của tôi đã cạn.

Bình luận

Chính sách và quy định chung - Chính sách bảo mật - Sitemap
Copyright © 2024. All right reserved.