Ta Tu Sửa Cổ Vật Trong Hậu Cung - Chương 14:
Cập nhật lúc: 2024-10-24 09:29:02
Phải biết rằng, đến cả Phục mẫu phi cũng chỉ dám giấu ấn của phụ hoàng, vậy mà Nguyên Chiêu — đứa bướng bỉnh nhất Chung Thúy Cung — dám mài chúng thành chuỗi hạt. Lúc ấy, phụ hoàng nhìn thấy bàn đầy chuỗi hạt, giận đến mức mặt mày tái mét.
"Vô lễ! Vô lễ!!" Phụ hoàng mất cả hình tượng, vén tay áo lên nói: "Tên tiểu tử thối, trẫm sẽ treo ngươi lên cây nghênh khách tứ phương!"
Mỗi lần đánh Nguyên Chiêu xong, phụ hoàng sẽ đi tìm Phục mẫu phi. Nếu Phục mẫu phi đang bận sửa đồ vật cũ, thì thật khéo làm sao. Phục mẫu phi tìm sự bình yên trong việc sửa đồ cổ, còn phụ hoàng thì tìm sự bình yên từ Phục mẫu phi. Dù phụ hoàng có giận dữ đến mấy, thì lúc này cũng sẽ ngồi một bên nhìn, không rời mắt một buổi chiều.
...
Khi trưởng thành, ta được ra khỏi cung và lập phủ với thân phận của hoàng tử. Phục mẫu phi nói: "Nguyên Chiêu không thể gánh vác việc lớn, nhưng Tĩnh Nghi văn thao võ lược, đúng là tài năng hiếm có."
Phụ hoàng nghe lời Phục mẫu phi, đổi lễ trưởng thành của ta từ vàng bạc ngọc ngà thành một đạo quân.
Từ khi ta còn nhớ, phụ hoàng luôn nắm chặt quân quyền trong tay. Đây là lần đầu tiên người phá lệ.
...
Ta thành thân với một tiểu lang quân tuấn tú, dịu dàng. Thế nhưng sau khi cưới, ta lại lo lắng rằng mang thai sẽ ảnh hưởng đến việc luyện tập quân đội. Ta vào cung, bày tỏ nỗi lo lắng với Phục mẫu phi.
Ta buồn bực nói: "Mẫu phi, con phải nghĩ cách tránh thai thôi."
Phục mẫu phi nghe xong, lén lút đưa cho ta một lọ nhỏ: "Thay vì con tự tránh thai, chẳng bằng khiến nam nhân mất khả năng sinh sản."
Ta trợn mắt há hốc mồm nhìn mẫu phi.
Trong Dưỡng Tâm Điện, trên bàn làm việc của phụ hoàng có đặt một chiếc đồng hồ tự động tinh xảo. Lọ nhỏ này chẳng phải là thứ Phục mẫu phi mỗi ngày nhỏ vào chiếc đồng hồ đó để bôi trơn sao?
Ta lắp bắp: "Người… Người đã làm gì phụ hoàng rồi..."
Phục mẫu phi chớp mắt, đưa ngón trỏ đặt lên môi, khẽ ra hiệu: "Suỵt."
...
Sau yến tiệc gia đình, Chung Thúy Cung lại bày một bàn tiệc đêm giao thừa. Sau khi ta báo cáo xong việc quân với phụ hoàng, ta thấy Nguyên Chiêu đang cắn một cái đầu vịt, cắn đến mức mặt mày lấm lem. Chước Hoa học theo, cũng cầm một cái đầu vịt cắn đến dầu mỡ dính đầy mặt.
Phụ hoàng nhìn Nguyên Chiêu, tức giận nói: "Nếu biết trước ngươi vô dụng thế này, trẫm đáng lẽ phải sinh thêm vài đứa với mẫu phi của ngươi."
Ta nhìn phụ hoàng, rồi lại nhìn Phục mẫu phi đang cười hiền hòa, cuối cùng ta nhìn đầu vịt trên bàn, và rồi im lặng như nó.
...
Khi phụ hoàng băng hà ở tuổi năm mươi, di chiếu của người được giấu sau tấm biển trong Càn Thanh Cung, chỉ chờ đến tang lễ ngày mai để tuyên bố tân đế. Ta thật sự lo lắng, suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định đi xem trước.
Trong đêm tối, ta lẻn đến Càn Thanh Cung, phát hiện đã có người đến trước. Ta thấy mẫu phi nhanh nhẹn trèo lên thang, chỉ vài động tác là đã gỡ tấm biển xuống.
Ta vò đầu: "Không phải, mẫu phi, sao người lại thành thạo thế?"
Mẫu phi hừ một tiếng: "Chuyện lạ gì đâu, trong cung này có tấm biển nào bản cung chưa sửa đâu?"
Khi cầm được thánh chỉ, ta căng thẳng không thôi. Mẫu phi thấy vậy thì an ủi: "Nếu tên hoàng đế hồ đồ này thật sự truyền ngôi cho Nguyên Chiêu, bản cung sẽ tự tay làm một thánh chỉ giả cho con."
Ta từ từ mở thánh chỉ — sáu chữ "Truyền vị cho Cửu công chúa" hiện ra trước mắt.
...
Sau khi đăng cơ, ta nắm giữ quân quyền, nói một là một trên triều đình. Bốn bể yên bình, tám phương an định. Thái hậu cũng không ngồi yên. Người mới ba mươi mấy tuổi, tự nói rằng "vẫn là độ tuổi xông pha".
Khi xây dựng hành cung suối nước nóng, những người thợ tình cờ phát hiện một ngôi mộ cổ của triều trước. Khi tin tức truyền về hậu cung ở kinh thành, Thái hậu liền quyết đoán rời đi, nói là đi thì đi.
Trước khi xuất phát, người còn phất tay chào mọi người đầy phóng khoáng: "Tạm biệt, ai gia đi hành cung tiếp tục sửa đồ cổ đây!"
(Hoàn)